Những mạo hiểm giả.
Những nhà thám hiểm, họ là những người tìm kiếm, đòi hỏi và chiến đấu với những thứ không xác định. Họ nhận được những yêu cầu đa dạng và nhận lấy mức tiền thưởng phù hợp với nhiệm vụ được giao.
Đó là một công việc được nhiều người mơ ước, vì những ai đạt được nhiều thành tích cao, thì đều có thể nhận được sự giàu có, danh vọng, quyền lực, hay thậm chí có thể trở thành quý tộc.
Tuy nhiên, mặc dù 'mạo hiểm giả' cũng chỉ là một loại nghề nghiệp, nhưng nó có rất nhiều chuyên môn khác nhau, từ việc khống chế quái vật, thu thập tài liệu, khám phá những dungeon hay thậm chí nghiên cứu về những tàn tích, đó là một lĩnh vực vô cùng rộng lớn.
Yêu cầu cơ bản để tham gia vào nghề này chính là sức mạnh. Ngay khi một một mạo hiểm giả rời khỏi phần lãnh thổ được cai trị bởi con người, họ sẽ bước vào một vùng đất đầy rẫy những con quái vật, nơi cái chết luôn chực chờ đe doạ.
Nếu ai đó phải sống trong môi trường như vậy, họ cần phải có năng lực để không chùn bước trước những nghịch cảnh, và đủ sức mạnh để vượt qua chúng. Những người không thể làm được như vậy sẽ nhanh chóng đạt đến giới hạn của bản thân và không thể nào mạnh mẽ lên được.
Các mạo hiểm giả được chia thành bậc, tuỳ theo sức mạnh của họ, bắt đầu bằng Brass, tiếp theo là Steel, Silver, Gold, Mythril, Adamantium và cuối cùng sẽ là Orichalcum. Còn chúng tôi, chúng tôi đang ở cấp độ Mythril.
Mặc dù đây là thứ hạng thứ ba tính từ trên xuống, nhưng thực sự là bất khả thi đối với một con người bình thường nếu muốn đạt được thứ hạng Orichalcum, người đó phải có sức mạnh gần như sánh ngang với một thảm hoạ tự nhiên; và adamantium được biết đến như những người có thể một mình đánh bại một ngàn chiến binh. Chỉ có một số ít khoảng 12 người là có thể đạt đến cấp độ này. Điều đó đồng nghĩa với việc cấp mythril là thứ hạng cao nhất mà một người bình thường có thể đạt được.
Do đó, chúng tôi đã nhận được yêu cầu trực tiếp từ guild, yêu cầu giám sát các mạo hiểm giả.
Chúng tôi sống ở thành phố 'Alfiro', nằm trên vùng biên giới đất nước, cũng bởi do đây là một nơi tuyệt vời để những mạo hiểm gia giàu kinh nghiệm nhận được các nhiệm vụ diệt trừ quái vật, và cũng bởi vì thành phố này được bảo vệ tốt, nên không có mạo hiểm gia hạng Orichalcum nào sống ở đây.
Cũng có vài nhà thám hiểm cấp Adamantium ở đây, nhưng vì vài chuyện không may. Lúc này đây, không ai trong số họ còn ở thành phố. Thế nên do chúng tôi là những người xếp hạng cao nhất ở đây sẵn có, nên nhiệm vụ này được giao cho chúng tôi.
Yêu cầu nhiệm vụ lần này là về một vài biến cố kỳ lạ ở 'Khu rừng ma ám'.
Rừng ma ám là một nơi chứa đầy rẫy những con quái vật nguy hiểm, nhất là trong vùng lân cận; và đó cũng là nơi mà chúng tập trung đông nhất. Đó là nơi mà nếu chẳng may có một người bình thường nào lỡ bước lạc vào thì sẽ chẳng còn mạng mà trở ra.
Không chỉ vậy, môi trường trong rừng cực kỳ khắc nghiệt, một người bình thường không nên ở lâu hơn 30 phút trong đó.
Do đó, mọi người đều bị cấm bước chân vào phần sâu nhất bên trong khu rừng, ngay cả những mạo hiểm giả cũng không có ngoại lệ, và những hình phạt nghiêm khắc luôn chào đón bất cứ kẻ nào dám phá vỡ nguyên tắc này.
Nhưng lý do thực sự của việc này không phải là vì sự nguy hiểm của khu rừng, mà là vì thứ đáng sợ hơn cả đang nằm ẩn sâu trong đó.
Một sinh vật với sức mạnh hoàn toàn áp đảo, Rồng Tối cao.
Loài Rồng được cho là sinh vật mạnh nhất, và hầu hết chúng đều được liệt vào cấp ‘Thảm Họa’. Con rồng mạnh nhất trong số những con rồng, Rồng Tối Cao.
Những con quái vật được liệt vào cấp ‘thảm họa’ là những sinh vật đủ mạnh để tiêu diệt cả một quốc gia, nhớ đến thời lúc Rồng Tối Cao đang nổi cơn thịnh nộ, nhiều quốc gia đã bị phá hủy và tất cả những đội quân được gửi đi để tiêu diệt nó cũng đều bị xoá xổ.
Các nước lân cận phải cùng nhau hiệp lực và gửi một lực lượng hơn 300.000 người, với nhiều mạo hiểm gia cấp Orichalcum và Adamantium để ngăn chặn nó. Tuy nhiên, chỉ trong một đêm duy nhất, gần như tất cả đều bị giết. Chỉ có khoảng 1000 người trở lại.
Không chỉ vậy, người ta truyền tai nhau rằng Rồng Tối Cao còn có thể thay đổi cả địa hình khu vực chỉ duy nhất bằng một hơi thở, và nó còn có thể sử dụng những loại ma thuật vô cùng mạnh mẽ như thể đó chỉ là trò đùa trẻ con. Mặc dù hiếm khi xuất hiện, mỗi lần lịch sử đề cập đến con rồng huyền thoại này thì đều có những thiên tai đi cùng với nó… Tuy nhiên, con quái vật đó dường như không quan tâm nhiều đến bất cứ ai ngoài bản thân nó, và cũng có lời truyền kể rằng nó sẽ tha mạng cho những ai không làm phiền nó.
Do đó, tất cả Quốc Gia đều quyết định rằng họ sẽ cố gắng không đụng vào Rồng Tối Cao, và thỏa thuận này đến nay vẫn còn hiệu lực.
Kể từ đó, không ai nhìn thấy Rồng Tối Cao nữa, và đã hơn một trăm năm trôi qua. Cũng không ai đến ‘Khu rừng ma ám’ còn nhìn thấy nó.
Tuy nhiên, có điều gì đó kỳ lạ đang xảy ra trong khu rừng gần đây.
Những con bán long hiếm khi ra khỏi lãnh thổ của chúng, đã được phát hiện ở những nơi xa miền lãnh thổ mà chúng phải ở.
Chưa hết, dường như chúng đang xảy ra một sự tranh chấp lãnh thổ quy mô lớn, khiến những con quái vật bị đẩy ra xa hơn và xa hơn lãnh thổ của mình.
Ban đầu, có người cho rằng Rồng Tối Cao đã đẩy chúng ra khỏi phần lãnh thổ đó, nhưng điều đó vẫn chưa được xác thực. Và cứ thế, những con quái vật vẫn cứ tiếp tục di chuyển.
Do đó, có thể đây là lỗi của kẻ nào đó và guild muốn biết nó là gì. Mặc dù cũng không phải là điều xấu khi số lượng quái vật dàn mỏng ra, nhưng việc chúng di chuyển thế này sẽ gây rất nhiều phiền hà.
Các sinh vật từ ‘Rừng ma ám’ thích những nơi có nồng độ mana cao. Vì vậy, thật không bình thường khi chúng tiếp cận những ngôi làng bên ngoài. Tuy nhiên, nếu chúng bị đẩy ra bên ngoài bởi một lực tác động khác, thì mọi việc sẽ rất nguy hiểm.
Tôi không muốn nhận một công việc nguy hiểm khủng khiếp như vậy, nhưng yêu cầu từ guild thì quả thật là rắc rối. Bởi vì một mạo hiểm giả sẽ được xem là thất bại nếu họ từ chối nhiệm vụ được giao.
Việc này rõ ràng là không thể nhắm mắt làm ngơ được, và vào lúc này, chúng tôi là những người duy nhất có thể làm điều đó .
Đó là lý do tại sao, cả ba chúng tôi bước vào rừng với tổ đội thông thường của mình.
◆◆◆
"Đồ con hoang khốn kiếp !!"
"Đừng bỏ cuộc dù có mệt đi nữa, bộ cậu muốn chết hả!?"
"Tôi nghĩ lời đồn là sự thật ..."
Nhóm chúng tôi gồm có trinh sát Reyes, pháp sư Lowie, và tôi, tiên phong Griffin. Ngay bây giờ, chúng tôi chỉ có 1 lựa chọn duy nhất, đó là chạy.
Tiếp cận từ phía sau chúng tôi là một con 'Hổ Sừng', nó phá hủy cây cối trên đường đi như thể phá nát một tờ giấy, con hổ đang đi săn, và chúng tôi là con mồi của nó.
Quái vật được phân loại theo mức độ đe dọa của chúng, chúng được phân loại theo thứ tự như sau: vô hại, trung bình, nguy hiểm, thảm hoạ nhỏ, thảm hoạ, đại thảm hoạ và thiên tai.
Hổ sừng là một phân lớp nằm ở mức ‘thảm hoạ nhỏ’, sức mạnh của chúng đủ gây rắc rối cho một mạo hiểm giả cấp Adamantium, một nhóm những mạo hiểm gia cấp mythril không gặp nhiều vấn đề khi chống lại chúng, tuy nhiên, chúng tôi buộc phải chiến đấu chống lại hết loại quái vật này đến loài quái vật khác, có cả những con đáng ra không thể xuất hiện trong khu rừng này.
Cấp độ quái vật ở đây phải thấp hơn nhiều mới đúng…Chuyện quái gì đang diễn ra vậy?
Vì chúng tôi là những mạo hiểm giả cấp mythril, chúng tôi đã đến khu rừng này khá nhiều lần, nhưng chưa bao giờ có trường hợp một con quái vật thế này xuất hiện ngay ngoài bìa rừng. Chỉ vài giờ sau khi chúng tôi bước vào đây, chúng tôi hầu như không tiến thêm được bước nào vào trong nữa.
Chưa hết, con hổ này dường như đã thất bại trong việc tranh chấp lãnh thổ, nó ốm đến mức đủ để bạn nghĩ rằng nó không ăn bất cứ thứ gì trong vài ngày qua. Con quái vật nhìn chúng tôi sốt ruột, đầy ám ảnh, như thể nó không còn kiểm soát được cơn đói của mình.
“Lowie, cậu có thể làm gì đó không !?”
"Tôi không thể! Tôi, tôi còn không hồi phục được 10% mana nữa! ”
Nhiều người vẫn chiến đấu trong tình trạng tương tự thế này, nhưng lowie gần như cạn kiệt ma lực và chúng tôi thì đã hết potions, mặc dù đã chuẩn bị nhiều trang bị hơn bình thường cho nhiệm vụ này
Tôi thực sự nên từ chối yêu cầu nhiệm vụ lần này, ngay cả khi khiến tôi tuột hạng mạo hiểm gia.
"Ugh !!"
“Woah !?”
Con Hổ Sừng sử dụng vài kỹ năng của nó và đột nhiên, từ phía sau chúng tôi, nó lao người về trước, chặn đường đi.
"Chậc, không còn cách nào khác, tôi phải làm gì đó!" Đầy tuyệt vọng, tôi rút thanh kiếm ra khỏi vỏ.
Đột nhiên, gió thổi mạnh kèm theo tiếng sét.
Ngay sau đó, vang lên âm thanh của da thịt bị xé toạt. Con Hổ Sừng dồn chúng tôi đến đường cùng, nó đã chết, và một con quái vật khác đứng thế vào chỗ của nó.
Tôi bị đông cứng tại chỗ. Một con sói khổng lồ với bộ lông tuyệt đẹp nhìn chúng tôi.
Bộ lông dày một cách ngớ ngẩn, nhưng những đường cơ bắp của nó uốn lượn đầy vẻ tuyệt mỹ, tứ chi nhanh nhẹn, cùng chiều cao khổng lồ.
Miệng của nó chứa những cái răng nanh vô cùng sắc bén, có thể xé nát thân thể chúng tôi với duy nhất một nhát cắn.
Con sói này rất nguy hiểm. Tôi cảm nhận được điều này ngay khi nhìn thấy nó.
Tôi từng trải qua nhiều gian khổ trong thời gian làm một mạo hiểm gia, việc này đã mài dũa bản năng của tôi, và ngay lúc này đây, nó cảnh báo với tôi rằng ... Con quái vật này là con mạnh nhất tôi từng gặp.
Toàn thân tôi hét lên, ước muốn trốn thoát, nhưng tôi không thể nhúc nhích dù chỉ một inch.
Nỗi sợ bị tấn công ngay khi di chuyển đã ngăn tôi làm như vậy. Đồng đội của tôi có vẻ cũng vậy, họ hoàn toàn đóng băng tại chỗ với ánh mắt nhìn chằm chằm vào con sói.
Trong một khoảnh khắc, nó liếc nhìn chúng tôi, và rồi, dường như hoàn toàn không quan tâm, con sói quay sang phía bên kia và bước đi với con mồi trong miệng.
Ngay sau khi con quái vật đó biến mất, mặc dù chúng tôi vẫn còn ở trong ‘Rừng Ma Ám’, Lowie buông lỏng người ngã xuống đất.
Tôi không trách cô ấy. Toàn bộ cơ thể tôi cũng run rẩy, và tôi cảm thấy như thể đôi chân mình sẽ khụy xuống bất cứ lúc nào.
“Chúng ta suýt mất mạng…” Lowie lẩm bẩm nhẹ nhõm.
“Con sói đó, chắc chắn là một con quái vật cấp thảm họa…” Reyes bổ sung.
“… Không chỉ vậy, cậu có thể để ý không? Nó có đeo một chiếc vòng cổ.” Tôi bảo họ.
Giống như một con thú cưng, con sói đó mang một chiếc vòng cổ xinh đẹp.
"Hả? Ý cậu là nó thuộc sở hữu của ai đó sao!? ”Reyes nhìn tôi với vẻ bối rối.
Tôi nghĩ rằng tôi đã bị đôi mắt của chính mình đánh lừa.
Về vấn đề mối đe doạ cấp ‘thảm họa’, thì cần phải có một đội quân có thực lực mới tiêu diệt được chúng.
Nhân loại đã phát triển đủ mạnh để đánh bại những kẻ thù mạnh hơn, bao gồm cả thú nhân lẫn quái vật nằm trong cấp độ ‘thảm hoạ’ này.
“Tôi tự hỏi rằng sự tồn tại kinh khủng nào vượt quá mức có thể giải quyết đang ở trong rừng.” Tôi tự hỏi.
Một tồn tại mà ngay cả quái vật ở mức thảm hoạ cũng phải tuân lệnh, và tồn tại đó cũng khiến cho những con quái vật phải rời xa khỏi ‘Rừng Ma Ám’.
Bất kể nó là gì, nó cũng sống sâu bên trong khu rừng này, và chỉ tưởng tượng đến cái cảnh mà mình phải đụng độ nó thôi cũng đủ khiến tôi rùng mình.
“… Dù sao thì cũng nên ra khỏi khu rừng này đã, nơi đây quá nguy hiểm cho chúng ta bây giờ.” Tôi đề nghị.
“Đồng ý, cho dù tôi có mấy cái mạng cũng không muốn ở lại đây thêm giây phút nào nữa hết.” Reyes trả lời.
“Tôi cũng không muốn ở lại thêm giây nào nữa.” Lowie đồng ý.
Với quyết định nhất trí này, chúng tôi nhanh chóng rời khỏi khu rừng, như thể đang chạy trốn một thứ gì đó.
Trans: Rau
Edit: Artosh